Cậu chủ lưu manh và ôsin quái quỷ (Yêu em rồi biết phải làm sao đây?)

Cậu chủ lưu manh và ôsin quái quỷ (Yêu em rồi biết phải làm sao đây?)

759 38 27

Phạm Quỳnh Trâm: Tuổi thơ mang theo niềm đau và bất hạnh, nỗi cô đơn vây chùm từ khi cô mới chỉ 6 tuổi. Ba mẹ đều rời xa cô mãi mãi không về. Người dì đáng kính che chở bảo vệ cho cô. Cuộc sống theo vòng tuần hoàn, con người cũng theo đó mà tồn tại, cô bé ấy tự lập từ sớm, chẳng ai nhìn thấy cô buồn bao giờ, người ta chỉ thấy một cô bé mạnh mẽ tinh nghịch chạy nhảy khắp nơi. Đó là cách cô che đi sự yếu đuối trong tâm hồn mình...Dương Khải Minh: Cậu bé ấy quậy phá đủ điều. Công việc duy nhất và thú vị nhất của cậu chính là đối đầu với cô. Một cuộc chiến diễn ra hằng ngày tưởng trừng không bao giờ có thể kết thúc.... Cho tới một ngày cậu nhìn thấy giọt nước mắt cô rơi, nhìn thấy được sự yếu đuối trong lòng cô... Lúc ấy cậu đã rung động tâm trí, thay đổi hẳn cách nhìn về cô và xác định sẽ bảo vệ cho cô gái bé nhỏ ấy. Nhưng...số phận lại sắp đặt hai người, đặt ra cho họ sợi dây mang tên "khoảng cách", mà khoảng cách ấy kéo dài tận 10 năm liền mang theo cả đau khổ, sự cô đơn và nỗi tuyệt vọng... ~~~~~~~~ Họ gặp lại nhau sau 10 năm xa cách, cái nhìn đầu tiên không phải là ấm áp hay tươi cười nữa của người bạn nữa mà là một cái nhìn xa lạ, một cuộc đấu khẩu gay gắt giữa chàng công tử phong lưu và cô gái "ngây thơ". Rồi còn nhiều câu chuyện xảy ra khi cô đến làm ôsin riêng cho cậu. Những cuộc chiến diễn ra theo đúng quy luật khi cậu chủ thì lưu manh còn ôsin thì quái quỷ đủ trò.Kẻ cắp gặp bà già! Rồi ai sẽ thắng hay…

Mặt Trời Nhỏ Của Em

Mặt Trời Nhỏ Của Em

8 1 1

Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…

[Đang Edit] Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

[Đang Edit] Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

62 7 49

Tác giả: Bình Phong TửEditor: Alissa và những người bạnNguồn chính: Dembuon.vn (Đã hoàn)Nhận xét của Alissa: Truyện này nữ 9 và nam 9 nhây quá, thật làm xong cảm thấy tức hai người này. Đây là truyện chỉ xoay quanh nam 9 và nữ 9, văn phong tác giả không được hay, thoại khá nhiều.GIỚI THIỆU TRUYỆN: Chuyện cổ tích xưa kể lại vào một đêm tối thật trùng hợp một vị tổng tài đã gặp cô nàng lọ lem, vì không muốn gia đình sắp xếp hôn sự nên vị tổng tài đã ép buộc nàng lọ lem phải ở bên anh tùy anh sai khiến trong vòng một năm, cô bé lọ lem không phản kháng được đành chấp nhận miễn là tổng tài không làm gì cô. Có lẽ do thường xuyên tiếp xúc nên hai bên đều sinh ra cảm giác tốt đẹp. Cũng có rất nhiều vụn về trong sinh hoạt nhưng cô nàng lọ lem luôn chấp nhận, đây có phải là ép buộc chăng?Cô đã cố gắng trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tổng tài nhưng đến cuối cùng cô vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của anh. Hai người cứ thế ở bên nhau viên mãng._______…

Khó Hôn Khó Xá

Khó Hôn Khó Xá

4 0 113

Ta vẫn luôn cho rằng sẽ cùng lâm thanh sẽ yêu nhau cả đời, không nghĩ tới một hồi tính kế ta bị mình không rời nhà, ở cùng đường khi, ta lại cùng tiểu tam tam thúc dây dưa không rõ.từ đây đẹp trai lắm tiền cố phái khanh, đối ta ôn nhu đầy đủ, tuy rằng biết hắn mang theo mục đích, ta còn là nhịn không được động tâm, khi ta hãm sâu hắn ôn nhu khi, lại bị hắn thân thủ đẩy thượng thủ thuật nâng, đoạt ta hài tử mệnh, đẩy ta nhập vực sâu.....sau lại ta nói, "Cố phái khanh, ngươi cho ta thiên đường, lại cũng cho của ta ngục."nhưng sau lại sau lại, ta mới biết được không ngừng là ta rễ tình đâm sâu, hắn cũng là như thế, chỉ là hắn ái từ trước đến nay có tâm vô khẩu.https://truyentiki.com/kho-hon-kho-xa.25432/…

Tổng tài ở trên tôi ở dưới

Tổng tài ở trên tôi ở dưới

1,106 9 43

"Có thai với tôi rồi mà còn muốn bỏ đi?" Hắn cương quyết bắt cô phải giao ra đứa con cô đã sinh cho hắn vài ba năm trước. Không chịu một lần, hắn lại ép thêm một bận.Tổng tài bất chấp thủ đoạn cố đạt được tình yêu, cô tìm đủ mọi cách để kháng cự, bấu víu để thoát ra . Được rồi, con của của hắn , nhưng cô sẽ đi! Thế mà hắn vẫn chưa hài lòng, dùng sức ném cô lên giường cùng tiếng hét:"Cô gái, ta muốn sinh thêm một đứa !"…